Đang tải dữ liệu ...
![]() |
|
Thầy Cô tôi Chuyên mục dành riêng cho các bài viết, các trao đổi hỏi thăm về những người thầy, người cô đã và đang dạy dỗ mình nên người.
BQT sẽ theo dõi khắt khe các bài viết trong chuyên mục này, các hành vi vi phạm quy định đều bị xử lý nghiêm khắc! |
![]() ![]() |
![]() |
![]() |
|
Ðiều Chỉnh | Xếp Bài |
#1
![]() |
![]()
Mẹ ! Cô cho phép con gọi như vậy nha . 3 năm học dưới mái trường THPT, 3 năm được tận tay cô chỉ dẫn từng li từng tí. 3 năm, khoảng thời gian quá ngắn với số tuổi của cô, cũng ko phải là nhiều so với quãng thời gian con đi học. Nhưng 3 năm, ko giám nói là quá đủ nhưng những hành trang cuối cùng giúp con bước vào xã hội đã được chuẩn bị trong thời gian này.
Những ngày đầu bước vào trường mới, vào lớp chuyên ban A duy nhất của trường,hồi đó con còn rụt rè ít nói lắm. Và điều đầu tiên con hay tin là giáo viên chủ nhiệm lớp 10A sẽ do một cô giáo chuẩn bị về hưu đảm nhận. Cô dạy Toán và nổi tiếng là rất nghiêm khắc. Mặc dù cô sẽ dạy con môn con yêu thích nhất, nhưng lúc đó, con chẳng thấy vui chút nào. Trong trí tưởng tượng của con là một giáo viên chủ nhiệm trẻ trung, năng động, vui vẻ và dễ tính để dễ hiểu và vui cùng lớp trẻ tụi con. Những ngày đầu sinh hoạt đầu khóa, những buổi học đầu tiên, cô đã trấn an tinh thần tụi con : Học ra học, chơi ra chơi, học phải nghiêm túc nhưng chơi phải thoải mái. Con thấy nhẹ nhõm hơn. Con biết mình ko quá thông minh bằng những đối thủ trong lớp, nhưng có lẽ bởi con quyết tâm cần cù để vượt lên, con kỉ luật, và có lẽ cũng do bề ngoài là một cậu học sinh gầy gò nhỏ con và ít nói đến lạ nên hình như cô bắt đầu chú ý con nhiều hơn. Thấy vui vui và hãnh diện một chút vì điều đó. Con bắt đầu say mê những giờ Toán cô dạy. Đó là giờ học lý thuyết ít nhất, viết lý thuyết ít nhất ngoại trừ môn Thể dục, cô luôn yêu cầu tụi con thực tế lý thuyết bằng những bài toán. Cô biết tụi con ko thích đọc đi đọc lại những trang định lý công thức trong SGK, ko phải tự tin thái quá nhưng dù sao cũng phải thể hiện đẳng cấp lớp chọn ban A cô nhỉ ? Lý thuyết cơ bản là yêu cầu cơ bản phải nắm vững rồi. Và khi cô dạy, tụi con được cô giới thiệu những cách giải mới, được thử sức với những bài toán khó. Cô luôn biết cách làm không khí học tập cạnh tranh giải bài trong lớp tăng lên. Vẫn nhớ có giờ cô bỗng nhiên kiểm tra mấy định lý hình học ứng dụng, liên tiếp nhiều người quên. Cô nhìn con, con run lắm. Nhưng cuối cùng vẫn phải đứng dậy chào cờ, cô gọi bí thư, cậu ấy học toán rất hay, nhưng bí thư vẫn bí. Con biết cô giận lắm, hai người cô đặt hi vọng nhiều nhất cho đội dự thi HSG tỉnh môn Toán lại có thể học hành chủ quan đến thế. Sau lần đó con quyết tâm phải khắc phục, ko còn lơ đễnh trong những lúc cô giảng lý thuyết. Những ngày cận kề đi thi HSG, con với lớp trưởng gần nhà cô hơn nên thường xuyên cắp sách đến học. Chiều nắng hay cả những tối mùa đông rét run, 3 cô trò quây quần trên chiếc ghế băng dài, cô ra đề và tụi con giải. Thầy vui tính lắm, thỉnh thoảng còn chọc tụi con cười ko chịu làm bài, cô bắt thầy yên lặng xem tivi để tụi con tập trung, ![]() Tất cả những gì cô giành cho học trò của mình, ko chỉ là kiến thức môn học mà còn giành trọn tất cả tình cảm chân thành của mình. Cô lo cho tính của từng đứa, khuyên nhủ từng người trong cái lớp 53 đứa học trò. Tụi con nghịch lắm, được coi là lớp đầu tàu cho phong trào học tập nhưng những buổi chào cờ, lớp lúc nào cũng lẹt đẹt xếp hạng giữa trong bảng xếp hạng. Sinh hoạt lớp, cô nói rất nhiều, khuyên rất nhiều, quát cũng rất nhiều, và ngay cả các thầy cô khác và thầy hiệu trưởng cũng có ý kiến phàn nàn về tụi con. Nhưng vẫn chứng nào tật nấy, nhất quỷ nhì ma thứ ba học trò mà. Tụi con nghịch nhưng vẫn cố gắng học tập tốt, và trên hết là tinh thần đoàn kết của tụi con rất cao. Tình cảm giữa các thành viên rất gắn bó. Cô từng nói “Giờ còn đi học thì hãy biết quý trọng thời khắc này, sau này ra trường mỗi đứa một nơi, để được gặp lại nhau và tâm sự khó lắm”. Tụi con nghe và cười, cô hỏi : hiểu ko ? 53 cặp mắt tròn xoe cười : Dạ hiểu ! Cô cười : Bây thì chỉ nhanh cái mồm. Những lúc đó tụi con vui lắm, mặc dù chẳng hiểu được bao nhiêu. Chỉ biết những đợt làm thủy lợi, và nhất là buổi liên hoan cuối cấp cho tụi con chuẩn bị trận chiến vượt vũ môn. Tụi con đều tập hợp đầy đủ và điều vui nhất là có cô tham gia. Rồi sau này, học ĐH về tết, tụi con lại gặp nhau. Tổ chức gặp mặt, cả lớp giao nhiệm vụ cho lớp trưởng phải đưa cô tới bằng được. Cô đến, đứa nào cũng chạy lại tranh nhau hỏi thăm ôm lấy cô, hì. Tụi con biết sức khỏe cô yếu, cô đến được là một điều rất tuyệt vời và ý nghĩa. Cô bảo : “Giàu con út khó con út,đây là khóa cuối cùng cô chủ nhiệm trước khi chia tay hơn 30 năm dạy học, nên bây là được chiều nhất rồi đấy”. Vui lắm, cô có biết những lần gặp nhau sau cô không đến được, tình cảm bạn bè tụi con vẫn rất bền vững, trò chuyện tâm sự - sẻ chia khó khăn, những giọt nước mắt vui buồn. Khi đó, con như nghe bên tai lời cô nói năm nào “Giờ còn đi học thì hãy biết quý trọng thời khắc này, sau này ra trường mỗi đứa một nơi, để được gặp lại nhau và tâm sự khó lắm”. Cô ơi, con thấm rồi ! Cô dành trọn tâm huyết đời mình truyền lại cho tụi con, Toán học tụi con lĩnh hội một sớm một chiều, nhưng có những điều mất đến 3 năm, 5 năm, 7 năm và có thể cả đời người để tụi con hiểu trọn vẹn lời cô. Cô thấy đấy, khởi đầu là cậu học trò nhút nhát ít nói, giờ con có thể tự tin nói lên lòng mình; khởi đầu là một tập thể rời rạc, giờ tập thể K40A đang dần thành đạt và tình cảm đoàn kết gắn bó bền vững, tụi con có thêm những đứa bạn thân. Tất cả tụi con có được điều đó là nhờ mái nhà chung K40A, nhờ người mẹ nghiêm khắc nhưng tâm lý và vui tính. Mẹ Thuần ! Các bài viết mới nhất cùng chủ đề:
![]() Đời trai hiên ngang đầu đội trời chân đạp đất
Hỏi ta sợ gì chỉ mỉm cười hận thằng Ném Gạch ![]() ![]() |